Chia Sẽ Kinh Nghiệm Của Cựu Du Học Sinh

Chia Sẽ Kinh Nghiệm Của Cựu Du Học Sinh

Ta đa!!!! xin chào các bạn mình là Khôi cựu du học sinh của Deow về nước năm 2019.

Sau đây mình xin chia sẻ với các bạn tất tần tật những trải nghiệm của mình về cuộc sống của một du học sinh Việt Nam tại Nhật, sẽ được thể hiện sống động và hấp dẫn nhất. Nào cùng theo chân mình nhé!!!

HÀNH TRANG VÀ CÔNG TÁC CHUẨN BỊ CHO CHUYẾN DU HỌC:

Mẹ tôi vốn là một người phụ nữ quyền lực nhưng cực kì thương con và yêu gia đình mẹ đã chuẩn bị cho tôi gần như mọi thứ nào gia vị nấu nướng “mặc dù tôi không hề biết nấu ăn :))” dầu gội dầu xả, thuốc men đủ các thể loại nào đau bụng đau đầu vâng vâng mây mây. Đặc biệt nhất đó là 12 cái bàn chải đánh răng nhìn thấy mà tôi không thể nhịn được cười.

Tiếp theo đó là em gái tôi một đứa chỉ mới học lớp 10 thôi mà cũng tâm lý phết không biết nó tiết kiệm tiền mà ba mẹ cho tiêu vặt từ khi nào mà nó lại tặng tôi một chiếc đồng hồ. Tôi hỏi nó lý do vì sao tặng đồng hồ cho tôi thì nó bào là anh hai nhớ chú ý phân chia quỹ thời gian vào việc học tập, việc làm và nghỉ ngơi cho thật hợp lý nhất là dành thời gian để điện thoại về cho ba mẹ và nó nữa, ôi thôi chu cha nghe đến đây thôi lại thấy hơi cay cay khóe mắt.

Người còn lại không ai khác đó là bố tôi người đàn ông vô cùng kiệm lời nhưng thương vợ thương con là vô đối. Bố chỉ cho tôi cây bút và một ít tiền để tự mua những đồ dùng cần thiết. Đối với bố con chữ tạo nên con nguời nên bố đã tặng tôi cây bút để làm hành trang trên con đường phía trước. Vốn là một đứa sống ở miền nam thời tiết chỉ có nóng và cực nóng nên tôi vội chạy ào ra chợ mua cho mình nhiều thiệt nhiều quần áo ấm và một chiếc áo phao cực dày để chống chội với những khi thời tiết âm độ.

Đến hôm đi nói không phải đùa chứ với mớ đồ ăn này tôi hoàn toàn có thể sống sót được cả 1 năm trời. Rồi cũng sắp đến giờ xuất phát ra sân bay trước khi lên xe mẹ có nói tôi thắp nhang cho gia tiên. Bước lên xe tôi hoàn toàn ngỡ ngàng và xúc động khi thấy cả đại gia đình nội ngoại đầy đủ hết không thiếu một ai, nhưng không hiểu sau ngồi trên xe mà lòng tôi cứ nao nức cảm giác vô cùng khó tả.

Đến sân bay tôi làm hoàn tất mọi thủ tục lấy vé và gửi hành lý xong, tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng quay ra chào tạm biệt mọi người nhưng không, không, hoàn toàn không có một tiếng khóc nức nở nào như những gì tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước ngược lại là mọi người vô cùng mừng rỡ và vẫy tay chào cho đến khi khuất sâu vào đường bay.

NHỮNG BƯỚC CHÂN ĐẦU TIÊN CỦA MỘT DU HỌC SINH TRÊN ĐẤT NHẬT :

Sau hơn 5 tiếng bay thì cuối cùng tôi đã đặt chân đến được với đất nước Nhật Bản. Tôi vẫn chưa tin rằng tôi đã đến Nhật cho đến khi xuống máy bay và xung quanh tôi chỉ toàn là tiếng Nhật từ lời nói, logo quảng cáo khắp cả sân bay thì tôi đã thật sự tin rằng mình đã đến Nhật.

Tự nhiên nghĩ lại thấy buồn cười mình cứ như chim vậy mới ở Việt Nam đây mà lại sang xứ lạ quê người. Lúc làm thủ tục số lượng người nhập cảnh khá đông nhưng với tốc độ làm việc có thể gọi là thần tốc thì chỉ với 30 phút đợi tôi đã hoàn tất thủ tục nhập cảnh ôi thật ngỡ ngàng.

Nhưng các bạn nhớ lưu ý giấy nhập học và các giấy tờ cần thiết khi nhập cảnh nhớ để riêng tốt nhất là nên cho vào túi đeo trước người để thuận tiện cho việc làm thủ tục nhanh chống. Ra tới ngoài gặp senbai đứng đón với băng gon tên trường cùng dòng chữ “welcome to japan”

Trên đường về điều làm tôi ngạc nhiên đó là sạch và êm đường xá vô cùng là sạch sẽ và thông thoáng đường cao tốc không những có một mà có 2 đến 3 tầng và chỉ toàn ô tô với xe đạp, xe máy là phương tiện hiếm gặp nhất ở đây.

Về đến ký túc xá lại thêm một sự ngỡ ngàng nhìn từ bên ngoài những căn hộ ôi nó bé  làm sao, tôi có hỏi senbai nhà bên này bé thế hả anh, anh ấy bảo vào đi rồi biết haha, vào đến nơi thật không như tưởng tượng nó rộng rãi nhưng cực kỳ tối giản. Được senbai phổ biến cách sử dụng thiết bị trong nhà và rắc rối nhất chắc có thể là việc phân chia bỏ rác theo ngày (cục thể hơn tôi sẽ chia sẻ tiếp ở bài viết khác). Xong hết tôi vội lấy điện thoại ra gọi ngay về cho gia đình để mọi người đỡ lo lắng. Xong cuộc trò chuyện tôi ngủ thiếp đi khi nào không hay biết, giật mình dậy thì cũng đã 6 giờ chiều bụng đói cồn cào mở ngay vali lấy ngay gói mì nấu ăn và kết thúc ngày đầu tiên đến Nhật của tôi.

 

NHỮNG NGƯỜI BẠN MỚI :

Chắc do hôm qua còn mệt nên tôi đã ngủ đến 8 giờ sáng nhận được tin nhấn của senbai báo hôm nay sẽ có 3 người bạn mới 1 Việt Nam, 1 Trung Quốc và 1 Hàn Quốc. 9 giờ nghe thấy tiếng chuông cửa bước vào đó là ông bạn người Việt Nam cùng quê Vĩnh Long với tôi, tuy cùng quê nhưng 2 tôi chưa bao giờ gặp nhau :))sau khi trò chuyện thì bạn ấy cũng cùng có chung những sở thích khá bất ngờ.

Mãi trò chuyện đến trưa bụng đói nhớ lời senbai bảo hôm qua gần nhà đi bộ khoảng 1km là đến siêu thị tôi rũ thằng bạn cùng phòng đi chung. Mon men thì cũng đến được siêu thị nhưng không tin vào mắt mình được nó như một trung tâm thương mại. Việc trước tiến đó là phải làm no bụng trước đã 2 đứa đã quyết định chọn món mì ramen thiệt không hổ danh nó ngon đến nỗi tôi húp đến cạn cả nước. Xong chúng tôi tiếp tục dạo quanh khu mua sắm này nhìn cứ nhìn giá mà hoảng hết cả người nó đắt khủng khiếp hai đứa nói với nhau chắc chỉ nhìn thôi chứ mua gì nỗi.

Cuộc gọi đến từ senbai gọi về nhà chào đón 2 thành viên mới. Chiều đến 4 chúng tôi ngồi lại bàn cùng nhau ông bạn Hàn Quốc biết nấu ăn nên việc nấu ăn sẽ do bạn phụ trách tối nay, mua đồ về nấu sẽ là tôi và bạn người Trung Quốc, rửa chén thì không ai khác đó là ông bạn cùng quê với tôi. Giữa 4 thằng con trai với nhau để dễ dàng trao đổi hơn thì không thể thiếu tí bia và thế là mỗi đứa 3 lon cộng với vốn tiếng nhật ít ỏi đan xen giữa tiếng anh và đôi khi có cả ngôn ngữ hình thể mà 4 đứa trở nên thân thiết với nhau hơn.

À quên mất bia ở Nhật phải nói nó ngon tuyệt cú mèo.

    ĐĂNG KÝ TƯ VẤN



     

    Comments